“ CÁM ƠN ĐỜI MỖI SÁNG MAI THỨC DẬY, TA CÓ THÊM NGÀY NỮA ĐẺ YÊU THƯƠNG "

Thứ Hai, 28 tháng 11, 2011

MẮT LÁ


Lá còn xanh
Quả vẫn tươi non
Trái cấm địa đàng
Con chim thần ăn đâu quá nửa

Tôi
khách trần gian
lận đận suốt đời áo cơm vất vả
Một sáng đầu thu
chợt nhìn thấy quả

Khát
Thèm
Sống chết với tay
Mắt lá thơ ngây bỗng khóc…

Nửa trái cấm địa đàng
ứa ra một dòng sữa

Ngọt !

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét