Một mét năm tư
đâu phải dáng thời này
Da mai mái
sao lại người Hà Nội ?
Giấu ánh nhìn đi
anh người có lỗi
Ngắm nhìn em trần trụi thế bao giờ
Mà em chỉ cười
Cười rất vô tư
Có ai biết điều anh vừa mới nghĩ ?
Sao em lại làm anh say đắm thế
Xa chưa ngày
nhớ đã cồn lên
Nếu bị chối từ
anh chắc thành điên
Tình yêu đến
đâu chỉ từ ánh mắt.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét