“ CÁM ƠN ĐỜI MỖI SÁNG MAI THỨC DẬY, TA CÓ THÊM NGÀY NỮA ĐẺ YÊU THƯƠNG "

Thứ Sáu, 7 tháng 10, 2011

Thị Mầu



Chiếu chèo trải xuồng sân đình
Trăng như táo rụng nhuộm xanh cả trời
Thị Mầu váy lụa yếm sồi
Đuôi con mắt ướt đứng ngồi ngả nghiêng

Đã yêu chẳng đợi bén duyên
Đã thương chẳng sợ chính chuyên bạc màu
Trống chèo cởi được nỗi đau
Thì trăm năm nữa Thị Mầu vẫn oan

Gió mưa têm với trầu vàng
Lẳng lơ buộc với đa đoan làm bùa
Gái ngoan rình được của chua
Xuân thì hổn hển có chừa được đâu

Ngàn năm trước vạn năm sau
Hội chèo còn ngọt tiếng Mầu đong đưa

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét